Minh Tường

Hoang Phế



Tia nắng vàng sót lại trên hè phố
Hoàng hôn đang thấp thoáng phía chân trời
Chuyến xe đời đi về trên phố chợ
Đường thưa người nghe lạc lõng chơi vơi
 
Cũng nơi này trên những ngày tháng cũ
Bao nồng nàn chan chứa cả trời yêu
Tình ái đó trào dâng như thác lũ
Mà giờ đây sao hoang phế đìu hiu
 
Dấu vết xưa tàn phai trên phiến đá
Bao năm rồi tưởng như mới hôm qua
Dòng thời gian đâu xóa mờ tất cả
Chút dư hương còn đọng dưới chiều tà
 
Yêu dấu hởi…có bao giờ tự hỏi
Cuộc tình tan còn sót vết tích nào
Khi dấu ái lên ngôi tình yêu mới
Có bao lần hồi ức cuộc tình đau.
 
Minh Tường

Được bạn: ct.Ly đưa lên
vào ngày: 18 tháng 12 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "Hoang Phế"